Hoa Hồng Trắng Mùa Vu Lan
Nhìn chiếc lá vàng rơi con chợt nhớ Nhớ thật nhiều hình bóng mẹ thân yêu Mẹ ra đi trong nắng xế buổi chiều Con đã khóc thật nhiều khi mất mẹ Có những lúc thâu đêm buồn lặng lẽ Con gục đầu hồi tưởng chuyện ngày xưa Mẹ nhọc nhằn trong nắng sớm chiều mưa Nuôi con trẻ với thân gầy yếu đuối Sống kham khổ sống qua ngày dưa muối Mẹ nuôi con cho đến lúc trưởng thành Nay con hiền của mẹ được nên danh Thì mẹ đã ra đi miền hoang tái Mẹ có biết rằm Vu Lan tháng bảy Con khóc nhiều và nhung nhớ mênh mông Cài lên tim con một đóa hoa hồng Hoa hồng trắng vì con không còn mẹ Hồi tưởng lại thuở con còn nhỏ bé Cũng mùa thu rằm tháng bảy Vu Lan Con vui cười vì phấn khởi hân hoan Được mẹ gắn cho con hoa hồng đỏ Hoa hồng đỏ nay không còn màu đỏ Vì trong con đã mất mẹ đi rồi Còn gì buồn bằng nỗi khổ cút côi Bởi mất mẹ nên chịu cài hoa trắng. |